Một câu chuyện thật xúc động cũng là bài học có ý nghĩa giúp cho những cô gái khác , người vợ đề phòng chồng mình , để biết được bản thân của chồng mình người có ngoại tình hay không nhờ lắp thiết bị định vị xe máy và thiết định vị ô tô nhé !!!!
- Tôi và anh yêu sớm, yêu nhau
từ hồi lớp 11, cho tới bây giờ cũng đã được 8 năm.
Chúng tôi tích cóp tiền cùng
nhau đi du lịch. Hồi đại học năm 2, tại một thị trấn nhỏ ở Mexico, anh đột
nhiên chỉ vào phần xương quai xanh của mình và bảo tôi nhìn này.
Anh xăm hình một chú cá nhỏ
đang thổi bong bóng. Chỉ bởi vì, tôi họ Dư (余và鱼, “Dư” và “cá” đồng âm)
Anh nói anh xăm tên tôi tại nơi
mà khi xóa hình xăm đi sẽ đau đớn nhất. Tôi vừa vui mừng, lại vừa cảm động, còn
gì cảm động hơn khi người đàn ông bạn yêu nhất xăm lên người cái tên của bạn.
- Mấy năm nay, anh đợi tôi học
xong thạc sĩ, để công việc của anh cũng dần ổn định, khi ấy chúng tôi sẽ kết h
ôn.
Ấy thế mà năm ngoái anh ngoại
tình rồi, tại phòng 1903 khách sạn Hilton, tôi bắt gian tại trận nhờ theo dõi
qua điện thoại, trước đó tôi nghi ngờ nên đã lén lắp
thiết bị định vị vào xe của anh .
Trước khi tới khách sạn tôi quả
thật vừa tuyệt vọng vừa phẫn nộ, tôi hạ quyết tâm giây đầu tiên bước vào phòng
nhất định phải cho anh ta một cái bạt tai, sau đó chửi rủa anh ta xối xả.
- Thế nhưng tôi đã không làm
thế, không chụp ảnh, không tạt nước, cũng không tát hay đánh mắng.
Anh và ả mình trần như nhộng
hoang mang tột độ, hình xăm trên xương quai xanh trông thật sự chướng mắt. Anh
vừa vội vã mặc đồ vừa nắm lấy tay tôi giải thích.
- Tôi bỗng nhiên cảm thấy thật
nực cười. Sau đó chậm rãi tháo chiếc nhẫn đôi từ ngón giữa ra đặt vào tay anh.
Tôi nói: “Không sao hết, kết thúc đi, không kết hôn nữa là được chứ gì.”
Khoảng thời gian ấy, tôi từ hơn
40kg tăng lên tận hơn 50kg. Tôi lao đầu vào học hành, đi chơi cùng bạn bè rồi
lại học, cố gắng không để bản thân có giây phút rảnh rỗi.
Block nick anh rồi, tôi xóa
sạch toàn bộ những thứ liên quan tới chuyện tình của hai đứa, ảnh tốt nghiệp
cũng vứt bỏ, chỉ ngoại trừ chú mèo con mà hai chúng tôi cùng nuôi, tôi thật sự
không đành, thế nhưng cuối cùng vẫn trả lại cho anh. Anh cầu xin tôi tha thứ,
ôm lấy tôi khóc, xin tôi cho anh một cơ hội nữa. Trước đây, ngoại trừ lần bà
nội anh mất và đôi lần uống rượu say thì hầu như tôi chưa từng thấy anh khóc.
Nói thật đấy, tôi có thể nhìn ra, anh ấy thật sự biết sợ rồi. - Từ lời anh nói
tôi có thể cảm nhận được, anh là muốn được thử một lần phóng túng không ràng
buộc trước khi bước vào cuộc sống hôn nhân.
Phản b i chính là phản bội, lấy
đâu ra nhiều cái cớ thế.
Tôi chỉ lặng lẽ khóc rất lâu,
rất lâu. Chàng trai năm ấy thích nắm
bím tóc tôi, chàng trai mỗi lần
hôn nhau hai tai đều đỏ ửng, chàng trai từng dạy tôi làm đề vật lý, mỗi ngày
đều đợi tôi cùng ăn cơm trưa, thích tranh luận cùng thầy giáo, chàng trai đã
đưa cho tôi toàn bộ khoản tiền đầu tiền mà anh đi làm thêm tự kiếm được. Rời xa
anh, tôi thực sự không nỡ. Thế nhưng, chàng trai đáng yêu ấy thực sự đã không
còn nữa rồi.
- Anh theo đuổi tôi lại từ đầu,
tính đến giờ sắp được một năm rồi. Mẹ tôi bị bệnh phải nằm viện, anh cùng tôi
chăm sóc mẹ, còn
tình nguyện hiến máu cho bà
nữa. Người nhà tôi ai cũng quý anh, tôi không nói cho họ biết về chuyện anh
ngoại tình.
Không phải tôi chưa từng rung
động, chúng tôi yêu nhau ngần ấy năm, từ lâu cả hai đã trở thành người nhà của
nhau cả rồi. Nhìn anh bận ngày bận đêm, tôi cũng theo thói quen mà thương xót
cho anh, trong lòng cả hai chúng tôi vẫn luôn còn yêu đối phương. Thế nhưng chỉ
cần nghĩ đến buổi tối hôm ấy tại khách sạn, trong lòng vẫn không khỏi buồn nôn
tới mức dạ đau quặn thắt.
- Tôi vẫn như trước, vẫn sẽ không tha thứ cho anh. Tôi tin rằng anh thật lòng yêu tôi, cũng tin rằng anh đã hối hận rồi. Nhưng nếu như ngay khi tình cảm còn đang mặn nồng mà đã làm ra loại chuyện như thế này, vậy thì sau này cuộc sống bình thường vô vị, thời gian làm hao mòn đi ngọn lửa yêu đương nồng cháy, sẽ còn tệ đến mức độ nào nữa. Người đàn ông này thật sự có thể gánh vác được trách nhiệm này sao? Quãng đời còn lại chúng tôi thật sự sẽ êm đềm hạnh phúc sao? Tôi nghĩ là không.....!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét